Thứ Tư, 17 tháng 6, 2015

Không đề 18.6.2015

Ta xa nhau bao lâu rồi em nhỉ?
Chớm hạ về, giờ thu đã lại sang
Con phố quen, xao xác hoa điệp vàng
Chợt có kẻ...ngẩn ngơ...như đang nhớ...

Ta xa nhau bao lâu rồi em nhỉ?
Đến đông này, có thể được gặp nhau?
Sẽ chờ em, nơi ô cửa con tàu
Ánh mắt giao...là lời tạm biệt...

Ngoài kia...
           Trời vẫn xanh...
                            Và ta vẫn biết...
Cửa này đóng rồi, cửa khác lại mở ra
Nhiều đường đi cho mỗi chúng ta
Chọn đường nào...cho tâm hồn...tử tế....

P/s: Thơ con cóc ngày hơi mệt mệt :-((

Thứ Hai, 18 tháng 8, 2014

Ngâu

Mùa về tháng bảy mưa rơi...
Ngưu Lang, Chức Nữ trên trời gặp nhau
Mối tình dang dở đậm sâu
Từ nghìn năm trước...vẫn sầu đến nay...

Bỗng thèm một cái nắm tay...
Cùng nhau đi hết...phố dài...ngày mưa...


Sáng nay mình ra ngõ
Ngỡ mùa thu đã về
Trời cao xanh trong vắt
Chim chuyền cành...say mê

Thời gian đang chuyển động
Con người hữu hạn thôi
Chúng ta như hạt cát
Giữa sa mạc cuộc đời...

Gom một chút nắng cuối
Chờ gửi cho mùa đông
Thu ...nhẹ nhàng gõ cửa
Em có còn...ngóng trông???

P/s: Tặng mấy em gái chưa chồng hahaha (đang chuẩn bị xây nhà các bác cho em tí gạch đá nhé hehe)

Thứ Ba, 24 tháng 6, 2014

Dấu chân địa đàng - Trịnh Công Sơn

Trời buông gió và mây về ngang bên lưng đèo
Mùa xanh lá loài sâu ngủ quên trong tộc chiều
Cuộc đời đó nửa đêm tiếng ca lên như than phiền
Bàng hoàng lạc gió mây miền, trùng trùng ngoài khơi nước lên, sóng mềm

Ngựa buông vó, người đi chùng chân đã bao lần
Nửa đêm đó, lời ca dạ lan như ngại ngùng
Vùng u tối, loài sâu hát lên khúc ca cuối cùng
Một đời bỏ ngỏ đêm hồng, ngoài trời còn dâng nước lên...mắt em

Tiếng ca bắt nguồn từ đất khô, từ mưa gió, từ vào trong đá xưa
Đến bây giờ mắt đã mù
Tóc xanh đen vầng trán thơ
Dòng sông đó, loài dong hiền ngủ sâu
Mới hôm nào bão trên đầu...lời ca đau trên cao

Ngàn mây xám chiều nay về đây treo lững lờ
Và tiếng hát về ru mình trong giấc ngủ vừa
Rồi từ đó loài sâu nửa đêm quên đi ưu phiền
Để người về hát đêm hồng
Địa đàng còn in dấu chân, bước quên...

Bốn mùa giấu anh (tự sáng tác)

Mùa đông giấu anh lâu thế
Để em mải mốt kiếm tìm
Gom nhặt từng trang kỷ niệm
Nỗi nhớ ùa vào trong tim

Mùa xuân giấu anh nữa nhé
Bởi mưa phùn cứ triền miên
Nỗi nhớ dường như đã nhẹ
Tình yêu...có nên...làm phiền??

Hạ về nắng vàng khắp nẻo
Chắc chẳng thể giấu được đâu
Nhưng anh một lần lại hẹn
Mình sẽ...gặp nhau...ngày ngâu

Thu qua thì em đã hiểu
Bốn mùa đâu có giấu anh
Chỉ anh giấu mình kỹ thế
Bởi anh muốn...duyên không thành...

Sáng tác đến đây thì thấy "đau sờ cau" cho nhân vật "em" quá...

Chủ Nhật, 9 tháng 3, 2014

Vô đề tháng 3.2014

Lại một tuần bận rộn
Mà vẫn chưa ra tiền
Thời tiết thì như điên
Nản lòng người quân tử...

Chị em ai muốn thử
Uống một chút Vodka
Để được say la đà
Quên cuộc đời bận rộn...??
hehe
cảm thấy xuống tinh thần.

Thơ của chị Vinh nt

Giao mùa rồi đó anh
Cây nhẹ nhàng thay lá
Phố bỗng xao xác quá
Ngẩn ngơ tìm dáng ai.

Chiều đổ bóng em dài
Chợt thấy lòng xa vắng
Em mong manh tựa nắng
Vỡ òa giọt sương đêm.

Thương nhớ cứ dài thêm
Tìm anh trong khắc khoải
Anh -chim trời bay mãi
Lẻ loi một mình em....

Sản phẩm không nhãn mác, được sản xuất theo công nghệ của Mít Đặc, trong lúc khó ngủ
P/s: Dạo này thấy em Huyen Nguyen tức cảnh thành thơ nhiều quá nên có tí gato.